Bình Minh Đen


 
 

Nàng xõa tóc
Chạy dưới nắng tháng tư
Hai cái mông tròn huyền hoặc
Đung đưa
Bình minh rọi những tia nắng đen điên cuồng qua nách
Cát nhảy dưới gót chân bất hạnh
Máu ứa từ môi thâm
Tháng tư đuổi từ sau lưng
Xương rồng đâm lên vú
Biển ôm nàng ngất ngư

Nắng của tháng tư rơi từ một bình minh đen tối
Nàng cũng rơi từ âm cung mê lối
Chạy đi tìm bóng của ảo tưởng xưa xa
Ngày về rất vội

Về dù dòng sông quê hương chật chội...
Chỉ muốn trần truồng gào khóc những điêu linh.

 

Âu Thị Phục An