Chốn Cũ

 
 

đi qua chốn cũ
nhớ một người tình
tìm hoài con phố
tìm không thấy mình

thức thử một đêm
làm trăng đi dạo
ngủ trên ngực em
núi đồi cao ngạo

hai bàn chân mỏi
hai con mắt buồn
biết đâu mà đợi
một người muôn phương

hai bờ môi đậu
xuống một làn mi
ta làm con bướm
uống hết xuân thì

yêu em yêu em
mỗi ngày chưa đủ
yêu thêm yêu thêm
đã đời quỷ dữ

thánh giá trên lưng
hai bàn chân mỏi
ta vác đời thường
trăm phần tội lỗi

đi qua chốn cũ
ngang một giáo đường
ghé vào xưng tội
Chúa cũng chán chường.

 

1995

Âu Thị Phục An