Cõng

 
 

ghé vai
cõng kiếp
phù sinh

bên nây
bên nọ
bên mình
mình ên

bóng ai
đỗ xuống
đêm buồn

hột mưa
lăn đại
xuống cơn
đau thầm

trên tay
giọt máu
ngậm tăm

ngàn xưa
gió thổi
ta nằm
đung đưa

trắng tay
xóa hết
cuộc cờ

phất phơ
chiếc bóng
bên bờ
tử sinh

hỏi ai
ai hỏi
hỏi mình

nặng vai
ta cõng
ân tình
người cho.

 

Âu Thị Phục An