Lặng Lẽ Chiều Rơi


 
 

Trên tay em
Ngàn giọt nắng
Chiều
rơi
xuống mộng
Ngàn cỏ xanh biên biếc nhớ chân người
Nhớ mắt môi
nồng ấm
Của một thời
Em chạy đuổi hoàng hôn
Về tưới nắng
Em nhặt lại đời anh rơi im lặng
Xuống tận cùng
nổi nhớ
Vạn lần đau
Em chờ anh
nơi đó
Lặng lẽ chiều!
Nơi xa đó! chổ đất trời
Hò hẹn.

 

Tháng 12/07

Âu Thị Phục An