Mộng Ca


 
 

Đêm đã tàn, mộng cũng tàn theo
Vài chiếc lá đón chào ngày mới
Lá rụng nhiều bên bờ nguồn cội
Từng đêm xưa vọng gót lãng du

Mưa ngoài hiên thánh thót giọt Thu
Trong lòng ta buồn dâng tê tái
Bao kỷ niệm ngoảnh đầu nhìn lại
Hốt nhiên đời bạc trắng tóc xanh

Thuở hồn nhiên thả mộng đi quanh
Cuộc sinh tử một lần, chỉ một.
Thuở rong chơi buông tay là hết
Ta cứu mình giữa cuộc nhân sinh

Trong yêu đương thong thả đứng nhìn
Thấy xao xuyến bàng hoàng những mộng
Nầy ta ơi giữa tình cuồng vọng
Hái cho đầy những đóa phù du

Một lần đi là một thiên thu
Ta cúi xuống nhặt từng hệ lụy
Rồi ta hát khúc tình thương nhớ
Gọi người về trụ giữa thinh không

Bóng hoàng hôn rơi giọt tình nồng
Nở một Đóa Hồn Nhiên Như Mộng !

 

Âu Thị Phục An