Nằm Nghe

 
 

Nằm trong bóng tối một mình
Nghe mưa rớt giọt vô tình trúng tim
Giật mình bỗng sợ vô biên
Chút thân phận nhỏ lạc miền tử sinh
Từ người xa vắng cuộc tình
Bỏ mùa mưa cũ điêu linh tháng ngày
Bỏ tình tôi đến tàn phai
Mấy mùa mưa đổ trên vai khô gầy
Giọt buồn ngậm giọt tình say
Nằm nghe sóng vổ những ngày biển xab
Nằm nghe tôi bỗng khóc òa...

 

Âu Thị Phục An