Ngàn Thu

(thương nhớ Văn Cương)
 
 

Có màu nắng say yêu trong mắt biếc
Có hẹn hò đã khuất dấu ngàn xa
Và thu mưa cho mắt lệ nhạt nhòa
Vầng trăng lạc trôi hoài trong tâm tưởng

Trăng vàng úa buồn rơi vùng cỏ lá
Trăng miên man tìm lối củ người qua
Thu như điên ôm chặt nổi mù lòa
Của vô vọng là tìm không thấy nữa

Ngàn thu xa mãi xa cùng lá úa
Trưa nào xanh thăm thẳm tiển anh đi
Trưa nào hôn lên đôi mắt biệt ly
Đôi mắt khép ngàn thu là vĩnh biệt

Là vĩnh viễn khép bờ môi mãnh liệt
Rất nồng nàn ân ái đã từng trao
Rất ấm nồng miên man những đêm sâu
Ôi chồng vợ thiên thu là khoảnh khắc

Ngàn năm sau có khi là muôn kiếp
Trong thẳm sâu cũng có lúc tìm nhau
Anh và em yêu dấu đến bạc đầu
Lời hò hẹn ngàn thu không mỏi mệt...

 

Âu Thị Phục An