Sài Gòn

 
 

điếu thuốc lá trên môi
ly cà phê đắng nghét
sáng,
lần thứ mười lăm
ta ngồi đợi
ồn ào ngày lên
bụi bặm bay lên
xe cộ hồn nhiên

trưa,
ghế đá công viên
thả giấc ngủ giữa quẩn quanh định mệnh
giữa ngàn ngàn giọt nắng vô tư
bên nhà thờ đức bà
trái tim ta cầu nguyện

sài gòn nồng nàn
ướt át bờ môi con gái
rượu
sóng sánh ánh đèn đêm
honey honey
khóe mắt nhung mềm
thơ dại
gọi lòng
ta hớn hở
yêu em

rồi bỏ lại nhiều ngày điên
bên triền dốc tối
ẩm ướt thu

rộn ràng
giông bão đi qua
cuốn theo

mùa đã hết
con thú già chợt quên

và ngủ
vùi trong ký ức

sài gòn đêm

hoan lạc

 

Âu Thị Phục An