Thiền Sư

 
 

Chân trần bước lạc vườn không
Lưng trời khói tỏa mênh mông chiều về
Thảnh thơi quét lá bồ đề
Mười phương mơ vọng nẻo quê xa vời
Tinh mơ có hạt sương rơi
Tiếng chuông vang động một đời phù du
Ta về khoác áo thiền sư
Đời trong chớp mắt đa như vô thường
Lời kinh kệ bỗng vang lừng
Phất tay áo phủi nợ trần, ta đi...

 

1-11-2008

Âu Thị Phục An