Trăng Khóc

*Tặng anh LTH
 
 

Còn chút nắng lẻ loi trên đồi xa
Ta ngồi chuyện trò với cỏ
Em bay qua lượn lại trên trời cao
Ta giật mình
Khi con ve sầu rên rĩ
Ngày hoang vu
Đêm càng đáng sợ
Em đứng cười bên cửa sổ thâu đêm
Nụ cười buồn bã
Ta chầm chậm đi về phía em
Nhìn vào đôi mắt
Ngày xưa
Và rồi ánh trăng tràn ra từ đó
Long lanh! nhỏ xuống!
Nhỏ xuống
Xuống đời ta
Một đời ta còn lại gì đây?
Ôi dư hương ngày tháng ấy!

 

Sài gòn 13/09/07

Âu Thị Phục An