Xuân Đồi


 
 

em chứa chan
mật ngọt
duỗi xuân thì
chạm nhẹ
mênh mông

em xuân đồi
ưỡn tròn
trái cấm
nhe hàm răng
cắn chặt
âm dương

em dễ thường
lung linh
như nắng
giọt vô thường
ướt nhẹp
bàn chân

em xuân đồi
mong manh
lá cỏ
con rắn bò
quanh quẩn
mù khơi

em dễ thường
chia đôi
huyệt lộ
xé căn nguyên
lồ lộ
đồi hoang

xoa bàn tay
bóp vời
trái cấm
em âm binh
khép vội
thịt da

con rắn cười
trườn lên
đồi núi
em vui mừng
hé miệng
rên la.

 

Âu Thị Phục An