NGỬA MẶT NHÌN TRĂNG SÁNG

 
 

Người ta cho tôi
Ba phần tư quyền Dân Chủ
Tôi không nhận
Người lại cho tôi gần hết
Chỉ giữ lại một phần
Tôi cũng không nhận
Vì dù có 99 phần trăm
Tôi vẫn chưa có được quyền này

Người ta cho tôi
100 phần trăm quyền Dân Chủ
Tôi cũng đành không nhận
Vì không muốn nợ ơn ai
Nhưng nhân danh ai
Mà người ta cho tôi quyền đó
Dân Chủ không thể xin
Dân Chủ không thể cho

Người ta cho tôi
99 phần trăm sự Tự Do
Tôi cười từ chối
Người ta cho tôi
100 phần trăm sự Tự Do
Tôi cũng vẫn từ chối
Vì nhân danh ai
Người cho tôi quyền đó
Nhân danh ai
Người lại có thể cho tôi cái phải thuộc về tôi
Tự Do không thể cho
Tự Do không thể nhận

Tự Do ở sẵn trong tôi
Như hơi thở trong buồng phổi
Đừng bịt mũi và miệng tôi
Hãy bỏ bàn tay đang che
Tự Do sẽ trào ra gấp bội

Người ta bao vây
và muốn tước đoạt Tự Do của tôi
Nếu người ta không cho tôi đi bằng đôi chân
Tôi sẽ đi bằng khối óc
Người ta không cho tôi viết bằng mực
Tôi viết bằng những ngày tù ngục
Để báo cho mọi người là Tự Do của tôi đã bị tước đoạt

Nếu người ta muốn bóp chặt
Quyền Dân Chủ và sự Tự Do của tôi
Muốn bóp cho nghẹt thở
Bằng những bàn tay sắt
Tôi sẽ lòi ra qua những kẽ ngón
Càng siết tôi càng vùng vẫy
Và tôi càng thoát ra khỏi
Tôi sẽ không chết
và lại đi tìm không khí ngoài sự kiềm tỏa

Tự Do là hơi thở
Tôi vẫn có Tự Do
Vì tôi vẫn sống
Nhưng Tự Do một mình
Là Tự Do của cô độc và vô nghĩa
Tôi muốn cùng em
Tôi muốn cùng anh
Tôi muốn cùng người quen
Tôi muốn cùng người lạ
Chia sẻ cho nhau cái hạnh phúc đơn độc này
Để Tự Do góp lại trở thành những ngọn đèn
Soi sáng màn đêm nơi chúng ta quay quần trò truyện

Không có Tự Do
Thì làm gì có Dân Chủ

Đáng lẽ Dân Chủ như ánh trăng
Đáng lẽ Tự Do như nguồn sáng
Ai nhìn cũng thấy
Ai muốn cũng được
Người nào cũng có

Trăng chẳng của riêng ai
Nhưng thuộc khắp mọi người
Vì ánh trăng thật gần
Trăng chẳng thể tranh giành
Vì trăng thật xa
Không ai với được

Và ngàn đời ai cũng có thể êm đềm nhìn trăng sáng

Nhưng đêm nay
Em ơi
Quê nhà
Trăng vẫn sáng
Còn em
Có lúc nào ngửa mặt nhìn trăng

2011

 

Bùi Đức Tốn