Đêm Phai...

 
 

trên mái ngói
con chim sẻ nhỏ lẻ loi...
hót nghẹn ngào kể chuyện tình
chẳng ai nghe
rã rời…

chim bay đi để lại những dấu chân phiền muộn
cùng sợi buồn giăng ngang bầu trời xám
màu sen dần phai
rơi từng cánh trên nóc giáo đường

em lắng nghe tiếng thở dài của mưa,
khắc khoải hoang lạnh
em thấy mình trong mưa
mưa thấy mình trong em...

nơi góc khuất cuộc đời ...
phải chăng anh đang nhớ!?
nỗi nhớ này cho em!
đã xa rồi tình yêu anh
em chơi vơi.
bài thánh ca buồn
mưa nỉ non.
anh đã bay đi
như con chim sẻ kia
em ngày ngày nhặt nhạnh,
đầy vơi cùng mưa

trò chuyện cùng gió
những miên man về con phố nhỏ…
ngôi nhà thờ - không anh...
em như con chim hót trong bụi mận gai - khao khát bầu trời xanh
và nước mắt
lặng nghe lòng thổn thức
giữa giai điệu hiu hắt một khúc mưa
giá như anh một lần hiểu được
em muốn như con chim sẻ kia
bay đi

    - bay đi
bay cao

        - bay cao

giờ muộn màng rồi...
trên mái ngói đầy rêu lặng
thầm...
gọi mãi tên ai
mòn mong…

anh chẳng biết làm gì… cho em…
chỉ có thể đọc em nghe câu chuyện cổ tích có con chim sẻ nhỏ đánh rơi đĩa nhạc Vườn xưa vào Vườn khuya ngày đó...

hay…
hát em nghe khúc nhạc Tình Xưa Còn Nhớ…
... "Hình như đã biệt ly.
Chào lần cuối rồi đi.
Một lần thôi rồi chia lìa...
Vậy mà vẫn chưa chào nhau một lần... rồi đi ...

Hãy - bay đi - bay cao - từng - sợi - phiền - niềm - đau - tan - loãng - hư - không …

 

Ðàm Thị Kim Liên