Tôi Về Quê Hương Dòng Sông Cạn Nước

 
 

Tôi về quê hương lạc đường ký ức
nghe bơ vơ trên từng dấu thân quen
đường dài một đời bước chân mõi mệt
bao lần chia lìa đau đớn không quên

Tôi về quê hương lần theo kỷ niệm
chừng nghe trong lòng nỗi nhớ lênh đênh
trí nhớ chập chùng tháng ngày phiêu bạt
một thời đưa ai qua những thác ghềnh

Tôi về quê hương dòng sông cạn nước
thấy bạn bè cười đuôi mắt chân chim
nắm bắt tay nhau cõi lòng quặn thắt
đời chia xa người từng phút lặng im!

Tôi về quê hương đông mang dáng hạ
đâu hồn nhiên những bóng dáng phố xưa!
người chen nhau chút không gian hít thở
trong ồn ào từng khoảnh khắc hoang sơ

Tôi về quê hương trời mây kể lể
bao chuyện hoang đường phi lý ái oăm
đường phố hiền hòa nay đầy hầm hố
người lạnh lùng người ánh mắt xa xăm

Tôi về quê hương lối mòn xóm nhỏ
chái nhà quê cha vắng tiếng đàn bầu
võng chiều ai đưa nhớ mùa thương cũ
một lần chia xa, mấy thuở ngậm ngùi?

Tôi về quê hương dòng sông đã cạn
đồi núi hoang vu nứt nẻ mặt người
phố phường thở dài đất trời khô hạn
ai ngồi giữa đường kể cuộc bể dâu

Tôi về quê hương tiếng lòng than thở
lần lữa oan khiên nửa kiếp lưu đày
đất nước cơ hồ bao lần lột xác
sân khấu đời cười khóc mấy lần say!

Tôi về quê hương dòng sông cạn nước
bơ vơ lang thang ốc đảo riêng mình
ngẩng mặt nhìn trời nữa đời phiêu bạt
hồn còn lưu đày trên chính quê hương!

  Tháng 12-2009

Lê Diên Thủy