Ca Khúc Của Quán Café Buồn

 
 

hắn gặm mòn những giấc mơ
hát những điệu sầu tha hương
gương mặt ai hiển hiện giữa trí nhớ rét mướt!

mùa đông xưa, bỏ tôi đi
hắn-con đom đóm- tắt hết ánh sáng
đêm quạnh hiu
như thể,
bơi qua cánh rừng cô độc
với những hàng cây
rụng hết dĩ vãng

vẫn còn đấy,
những đêm phù du anh chạy trốn đời mình!
nơi khu vườn khuya,
bóng con chim nhỏ gọi tình
giọng líu lo,
sao nghe đứt ruột!

 

Khiêm Lê Trung