Cà Phê Sáng

 
 

Buổi sáng và trời mưa
Tôi đốt một điếu thuốc
Trời mưa và buổi sáng
Và điếu thuốc,

đốt tôi

Người ca sĩ già với những lời ca tật nguyền
Âm thanh là giọt lệ
Lăn,
Trong thời gian.
Những tiếng nói biến dạng
Trong muôn nghìn tiếng động
Hạnh phúc,
Trôi tuột trong không khí.
Trí tưởng nhoài mình qua ô cửa kính
Đám lá hồn nhiên phơi giấc mơ xanh
Cà phê cuốn tôi như khói
Trôi tuột trong đáy cốc
Một ngày hơi thở váng vất mộng tưởng…

Buổi sáng với cơn mưa dứt
Với cốc cà phê nguội đã hết,
Với gói thuốc,
Với góc quán ấm áp màu khói,
Tôi chợt nhớ,
Tôi,
Rất cũ.

 

Khiêm Lê Trung 1978