Sài Gòn Những Năm Bảy Mươi

 
 

Tôi chán ngấy những hiện hữu như thân xác tôi
Chán những bâng quơ
Chán cả khóc.
Gã phiêu du là tôi ra đi.
Hồn tôi ơi!
Một khu vườn trắng,
Tôi bơi ngữa trên mặt phẳng ánh sáng
Trong cùng thẳm cô liêu kiếp người.

b
Yêu thật sâu
Trí nhớ tôi vỡ vụn trên những hốc xương em
Trái tim em bên phải và trái tim tôi bên trái
Trái tim tôi bên phải và trái tim em bên trái…
Ôi những trái tim,
Buốt giá.
Sài Gòn, những năm bảy mươi
Belmondo- Delon- Bisset…
Đắm đuối những nụ hôn vội.

c
Là con cá mắc cạn
Tôi cố nuốt những giọt ánh sáng
Đọng lấp lánh,
Trên xác thân em.

 

Khiêm Lê Trung