Tôi nhánh sông không biết chảy về đâu
Nằm co ro hô hấp thủy triều
Những bến bờ xa lung linh nắng quái
Những tàn khuya thao thức ngậm ngùi
Những trăm năm và ngàn năm có lẽ
Vùi kín hư vô trên huyệt mộ đời
Ai sẽ là tôi? của nghìn trăm năm nữa
Khóc cười theo dâu biển nổi trôi.
Tôi nhánh sông không biết chảy về đâu
Vùi chiếc bóng lênh đênh tiền kiếp...
Giữa son phấn đời vui đành uống cạn
Chén trăm năm tơi tã kiếp người.
|