Khi Về Hiên Nhà Cũ

 
 

Núi sông cũng lạ mặt người
Ta về ngơ ngác đất trời quạnh hiu
Hỏi người – người đã tịch liêu
Hỏi em – em đã sớm chiều đổi thay

Bên hiên hỏi tháng cùng ngày
Đã xa xôi lắm còn bày đặt chi
Thôi thì rũ áo ra đi
Phủ quanh ta bóng tà huy cuối mùa

Cho ta quên những sớm trưa
Cho ta quên những đón đưa thuở nào
Ngồi đây rót chút âm hao
Nghe cay đắng đã đi vào hư không

Hình như vướng hạt bụi hồng
Hình như muôn thức mây lồng lộng bay
Hoàng hôn tận tuyệt chốn này
Về thăm nhà cũ mới hay chẳng về

 

Lưu Nguyễn