Lời Biển Hẹn

 
 

Lời biển hẹn hôm nào em có nhớ
thuở thề non con suối nhỏ xa nguồn
sông thì vẫn dặm trường trôi mê mãi
đời chông chênh, đời vật vã đèo truông

Trăng buổi ấy, trăng hạ tuần rất muộn
đêm tháng năm, đêm trắng giọt sương buồn
gió se thắt lòng người đi kẻ ở
môi ngập ngừng, môi ngậm kín niềm thương

Con chim sẻ trên đầu cành cất tiếng
gọi bình minh thức dậy cuối chân trời
đôi vai nhỏ thanh tân còn lưu luyến
đôi bàn tay e ấp níu chân người

Rồi vạn dặm từ đêm trăng buổi ấy
kẻ chân mây người góc biển mõi mòn
người xa ngái vọng trông người chẳng thấy
con trăng gầy thổ huyết ở đầu non

 

Lưu Nguyễn