Nơi Xưa

 
 

loáng lóa biển xanh
em            lướt ngang
mảnh vườn thầm lặng bung chồi
mở ra cùng thế giới    sống
thế giới lung linh            vô hạn            chân trời

cháy môi nhau chờ đêm
giấc mơ riêng            xa xôi               mở hoát

mây bay gấp gấp thời gian
em thành tuổi trẻ

cây nghiêng tiếng chim kêu muộn
nắng dập dờn
bát ngát đau...

em thành không gian
xưa nơi

 

Phạm Việt Cường