Chẳng Thể Quên Nhau

 
 

Đời vẫn hằn lên những nét sầu
Chúng mình thật sự vẫn cần nhau
Dù khi xa cách nghìn sông núi
Chỉ một ngày đêm mấy biển dâu

Cố tìm trong nắng chút hương phai
Như cánh chim bay tận cuối trời
Mùa đã xa rồi quên hướng cũ
Đành đoạn tìm theo dấu tả tơi

Dòng chảy âm thầm dưới đại dương
Triều xuôi triều ngược với triều cường
Ai xô hồn mộng trôi trên biển
Đèn thắp đêm về trên cánh sương

Hớp gió mong tìm sinh khí xưa
Bao năm quanh quẩn dấu xe lừa
Một chiều chợt thấy sao trên ngõ
Đứng ngẩn ngơ cười quên ấu thơ

Những tưởng bình yên ở cõi lòng
Vẫn còn trắc trở với long đong
Là khi tìm lật từng trang cũ
Tím tái hồn ta những ước mong

Xoay vòng cho ấm kiếp lênh đênh
Nắng rọi trên cao những bóng hình
Chao ơi hang động buồn u ẩn
Níu đời quanh quẩn kiếp ba sinh

Thì cứ che đời cho bớt mưa
Hiên sương gió lộng vọng âm thừa
Kéo nghiêng vành nón che buồn mắt
Khói thuốc ai mờ hôm tiễn đưa

Ta thấy người đi bỗng trở về
Nói cười như một thuở đam mê
Mới hay thật sự mình như đã
Chẳng thể quên nhau lúc hẹn thề

 

Phan Nhật Tân