Chiều Thu




lạnh
mùa xưa
lại trở về
tôi co ro
giữa bộn bề
thời gian
từng ngăn
kỷ niệm úa vàng
phân vân không biết
ai
mang nỗi buồn
tháng ngày như lá
dần buông
trên cành cuộc sống chỉ còn
vết sâu
vòng quay trùng lấp đời nhau
nhìn khuôn dáng cũ đã nhàu
thương yêu
bâng khuâng tôi
đứng trong chiều
bóng đêm dần
lấp
những điều riêng chung

 

11-2007

Phan Nhật Tân