Còn Đó Mùa Xuân




1. khi những chiếc lá phong chín dần
trong nắng mùa hạ đã trút hết cơn nóng hanh hao
cơn bão tình cờ làm mưa
qua thành phố đừng buồn như lá rụng
ngoài sân bất chợt
co mình giữa đêm cơn lạnh
vội kéo níu chút chăn ấm
hơi nồng vòng tay thân quen trong mơ
ngày đầu
khoan trách mùa thu rón rén bên thềm
vẫn còn đó mùa xuân
rộn ràng luân lưu
dòng huyết quản từng hơi thở khát khao
nơi hàng cây chìm dần trong giấc ngủ
vào đông

2. ngọn nến thắp trong đêm gợi
nhớ trầm ngâm cùng bóng hắt
trên tường tiếng nhạc chảy
từ trong trái tim ướt
sũng mắt hoen màu kỷ niệm
những ngón tay lần tìm đường nhăn trên trán
trách chi thời gian vội vã
ra đi chỉ để lại một trời
ký ức
vẫn còn đó mùa xuân
với ước vọng tương phùng
mong manh sương
rơi trên cỏ lá
sẽ thành hơi ấm bay lên
khi ánh mặt trời tràn
qua ô cửa nhỏ

3. quán đẫm ướt hương rừng
bức tranh lặng
im nhìn xuống con dốc quanh
chiếc bàn trải khăn trắng tinh
những đoá hoa cẩm chướng và
chiếc bình pha lê
lặng lẽ đợi
từng giọt cà phê tí tách
phố vắng
ánh mắt người con gái chìm xuống cuối đường
tiếng dương cầm chầm chậm rơi
bay trong mưa
chuyện kể…

vẫn còn đó mùa xuân

 

10-2007

Phan Nhật Tân