Dòng Sông

 
 

Dòng sông mơ
Tôi ngồi ôm tuổi thơ
Khóc vùi thương ngọn cỏ
Hôm nao vàng nắng đôi bờ

Dòng sông trôi
Tôi ngồi soi bóng đời
Người lại người qua rất vội
Vành môi tê đắng nụ cười

Dòng sông ơi
Bến ngày xưa gió phai
Hết năm trời như thấm lạnh
Hoa theo lá rụng lâu rồi

 

Phan Nhật Tân