Gởi Nhớ

 
 

Gởi nhớ vào trong đất
chờ sương thức giấc nồng
đợi nắng hong làn tóc
vươn mình với gió đông
đời ta ơi hạt bụi
lang thang cõi ta bà
nẩy mầm đành bám rễ
vươn cành khoe màu hoa
đời ta ơi viên sỏi
vương dấu cỏ bên đường
quen gót giày viễn xứ
thương mùa mây tha phương
đời ta ơi giọt rượu
tràn ly khách giang hồ
người quen cùng kẻ lạ
bồng bềnh theo sóng xô
đời ta ơi ngọn lửa
tí tách đêm dặm trường
gió mềm chân lữ khách
mắt mờ khói quê hương
đời ta ơi vạt lụa
tóc ai xanh một thời
màu hoa in bóng nắng
buộc lòng nhau chơi vơi
đời ta ơi cánh nhạn
mê say mộng hải hồ
bạn bè như ngọn gió
rập rờn trên sông thơ
đời ta ơi mộng huyễn
biển dâu một cuộc cười
nổi chìm cơn sinh tử
cay đắng nhạt vành môi
đời ta ơi ngọn gió
nhớ mùa tìm đến nhau
mượn bút cùn giấy mỏng
khơi thông mấy mạch sầu
gởi nhớ vào trong đất
nhờ sương ủ giấc nồng
chân trần trên cỏ lạnh
dần xa những ước mong

 

Phan Nhật Tân