Phố Thu Mưa

 
 

vàng phố mùa thu lá
rụng mưa ướt mắt buồn chìm chân trời sợi nhớ cột mùa mây tha phương

xuân thả tơ trời bay
cánh diều căng ước vọng em rồi qua mùa hoa đầy tay chùm ảo mộng

dây nhãn lồng héo rũ
gầy rạc vóc chim quyên
một mình khan giọng hót
nơi nào nghe bình yên

đan chi mưa mù sợi
ngó chi mòn lối xưa
biết một mình thôi vậy đợi ngày qua chẳng vừa

 

Phan Nhật Tân