Thơ Chữ Hán

Phan Nhật Tân dịch

 
 
 

Ghi trên đàn của Trầm Quân

Nếu bảo trong đàn có tiếng đàn
Cất vào hộp sao tiếng không vang?
Nếu như tiếng tự tay người khảy
Trên ngón nào nghe tính tính tang?

Đề Trầm Quân cầm
Tống, Tô Thức

Nhược ngôn cầm thượng hữu cầm thanh
Phóng tại hạp trung hà bất minh?
Nhược ngôn thanh tại chỉ đầu thượng
Hà bất ư quân chỉ thượng thinh?

題 沈 君 琴
宋 蘇 軾

若 言 琴 上 有 琴 聲,
放 在 匣 中 何 不 鳴?
若 言 聲 在 指 頭 上,
何 不 於 君 指 上 聽?

Tâm

tâm như biển lớn không ngằn mé
khắp trồng sen tịnh nuôi thân tâm
tự có đôi tay không bận rộn
làm chuyện từ bi ở thế gian

Tâm như quảng đại
Đường, Hoàng Bách Hy Vận

Tâm như đại hải vô biên tế
Quảng thực tịnh liên dưỡng thân tâm
Tự hữu nhất song vô sự thủ
Vi tác thế gian từ bi nhân

心 如 廣 大
唐 黃 檗 希 運

心 如 大 海 無 邊 際,
廣 植 淨 蓮 養 身 心。
自 有 一 雙 無 事 手,
為 作 世 間 慈 悲 人。

Kệ Xả Ly

người đi vô vàn chẳng ai tới
lỗi tại tìm đường nơi miệng lưỡi
muốn quên được hình dấu chẳng còn
đường không ráng sức mà rong ruổi

Từ thế kệ
Đường, Động Sơn Lương Giá

Học giả hằng sa vô nhất ngộ
Quá tại tầm tha thiệt đầu lộ
Dục đắc vong hình mẫn tung tích
Nỗ lực ân cần không lý bộ

辭 世 偈
唐 洞 山 良 價

學 者 恒 沙 無 一 悟,
過 在 尋 他 舌 頭 路。
欲 得 忘 形 泯 蹤 跡,
努 力 殷 勤 空 裏 步。

Tuyết bay trong gió

Tuyết bay trong gió nhìn không chán,
Dần dà phủ kín núi rừng kia
Đang buồn đọc sách bên song cửa,
Mỗi đoá bay qua lạnh mỗi về.

Lạc tuyết lâm phong
Đường, Thanh Giang

Lạc tuyết lâm phong bất yếm khan,
Cánh đa hoàn khủng tế lâm loan
Sầu nhân chính tại thư song hạ,
Nhất phiến phi lai nhất phiến hàn

落 雪 臨 風
唐 清 江

落 雪 臨 風 不 厭 看,
更 多 還 恐 蔽 林 巒
愁 人 正 在 書 窗 下,
一 片 飛 來 一 片 寒。

Đến không dấu đi không vết
đến không dấu đi không vết
đến và đi chuyện y hệt
hỏi thêm chi chuyện phù sinh
cõi phù sinh là mộng hết

Lai thời vô tích khứ vô tung,
Đường, Ô Sào Thiền Sư

lai thời vô tích khứ vô tung,
khứ dữ lai thời sự nhất đồng
hà tu cánh vấn phù sinh sự,
chỉ thử phù sinh thị mộng trung

來 時 無 跡 去 無 蹤
唐 鳥 巢 禪 師

來 時 無 跡 去 無 蹤,
去 與 來 時 事 一 同。
何 須 更 問 浮 生 事?
只 此 浮 生 是 夢 中。