Tiếng Chuông Từ Quá Khứ

 
 

Em viết bài thơ gửi
Trời xa gió trở mùa
Đầu ngày sương quánh đặc
Mắt mờ trông sao thưa

Vệt nước trên thềm cũ
Rêu xanh lối cửa vào
Người đi từ độ ấy
Trăng vàng không âm hao

Soi bóng mình trên vách
Tâm sự đã tàn đêm
Muốn đi tìm giấc ngủ
Có khi lòng chợt quên

Tiếng chuông từ quá khứ
Vang vang những dặm đường
Chạy song song đời sống
Tay vẫy mòn yêu thương

Em gửi bài thơ viết
Đời trăm dấu hỏi buồn
Dấu than nào nối tiếp
Thành cụm mây cô đơn

Trời sắp đi vào sáng
Ngày sắp tan mù sương
Còn tiếng chuông rộn rã
Ga nhỏ giữa hoàng hôn

 

Phan Nhật Tân