ĐÀ LẠT TÔI

* Tặng PHẠM CÔNG THIỆN ngày xưa và ĐỖ TƯ NGHĨA bây giờ.
 
 

Trời có mùa thu bay bay mây trắng
Tôi có mùa thu tóc trắng bay bay.
Cây lá xanh ơi! Tôi về buổi chiều nay
Đôi mắt còn nguyên màu thơ dại!
Đà Lạt tôi ơi một đời mê mải
Những con dốc trữ tình khuya bóng trăng in
Ngàn thông xanh xưa dang cánh tay hiền
Tôi một mình cứ ngu ngơ như kẻ lạ!
Bờ lá cỏ gót chân Em hồng sáng quá!
Sương long lanh cười tựa mắt ai vui.
Thưở yêu Em lòng trong trắng nắng mai tươi
Tiếng chim hót trên cành hoa anh đào bung cánh.
Bầy chim én lượn bay rợp trời xuân hạnh
Thông xanh reo theo bước nhỏ Em về
Giữa điện thờ đôi mắt sáng tựa sao khuê
Khắp không gian ngân vang lời yêu mến!
Đà Lạt tôi ơi! Trời mù sương quyến luyến
Trời ảo hoa lồng hồng má môi tiên
Tôi yêu Em lãng đãng một hồn điên
Tôi yêu Em sống mộng mơ quên ngày tháng!

Đà Lạt tôi ơi men rượu say chếnh choáng
Hoa dã quỳ vàng mùa thắp lửa tình yêu
Đồi cỏ xanh xanh mãi đến muôn chiều
Tôi chết đuối giữa hai bờ thực ảo!
Có đôi lần suốt tuần tôi không cơm cháo
Chiếc thân gầy lau sậy hồn trong veo
Chân run run từ đỉnh núi xuống lưng đèo
Uống sương gió trăng sao và mộng mị!
Đà Lạt tôi ơi! Chiếc gương thần huyền bí
Đôi tình nhân soi thấy tơ hồng điều
Rừng Ái Ân đêm phụng hiến Thung Lũng Tình Yêu
Đêm cắm trại trong mơ trăng xanh huyền thoại!
Hồn tôi tẩm bao mùa hương hoa cỏ dại
Trăng Đồi Cù bát ngát lụa vàng bay
Hồ Xuân Hương,Than Thở,Tuyền Lâm ơi!
Mây và nước cùng rừng thông xanh lồng bóng.
Thành phố ngủ trong khói sương như huyễn mộng
Như chiêm bao! Năm tháng cũ mơ màng
Cà phê Tùng khuya khoắt về lặng bước lang thang
Phiến trăng Em cầm đánh rơi vào hồn sỏi đá!

Em xa rồi! Đà Lạt tôi bơ vơ quá!
Hồn tôi bay lạnh khắp hoa sương.
Bạn tôi về đâu chiều mấy nẻo mưa phùn!
Còn ai đứng đợi gọi chào tôi thiên sứ!
Đà Lạt tôi ơi! Dáng hoa chiều tình tự
Lầu đài ai u uẩn những linh hồn.
Những con đường nằm góa bụa lạnh hư không,
Gió xa vắng rưng lệ buồn thiên cổ.
Đà Lạt tôi ơi! Trời mây treo nổi nhớ
Đêm trăng huyền hồ ru thác hát tình thơ
Tôi yêu Em trong một phút tình cờ,
Ai đâu biết đã từ nghìn thu ước hẹn!
Đà Lạt tôi ơi! Trời mù sương quyến luyến
Trời ảo hoa lồng hồng má môi tiên.
Tôi yêu Em lãng đãng một hồn điên
Đà lat tôi ơi ! Làm sao tôi hiểu!
Ôi! Mưa nắng và cây đời kỳ diệu
Tôi dại khờ tôi tóc trắng yêu Em!

 

Trần Thoại Nguyên