Thơ Tặng Hiền Thê

 
 

Bên sông gõ đàn ta hát
Chiều xưa sóng vỗ mạn thuyền
Quê hương nửa đời được mất
Bóng người sợi tóc bay nghiêng

Đôi ta chìm sâu bóng núi
Mắt buồn, em giấu chân chim
Ngọn lửa như đêm hôn phối
Hương xưa em vẫn dịu hiền

Anh hát những lời thơ cũ
Em đàn nhịp phách chơi vơi
Tình tang đóa quỳnh mới nở
Í a thục nữ gọi mời

Già cuộc phù sinh mộng tưởng
Lòng sen đột ngột tinh khôi
Cõi người mênh mang vô lượng
“Hành Phương Nam” vẫn đủ đôi!

 

Văn Công Mỹ