Thu Tương Tư

 
 

Anh lặng nhìn mùa thu đi. Gọi em
Trời mây lãng đãng sương khói mộng chìm.
Lá vàng hiu hắt, đường chiều hoa lạnh
Tà áo hoàng hôn hay tà áo em!

Mùa thu đi. Mùa chim di. Mênh mang.
Màu nắng cô đơn lả dã quỳ vàng.
Anh ôm nỗi nhớ thu vàng tâm tưởng
Em có nghe tiếng thu buồn chứa chan?

Em có biết màu thời gian xa cách
Áo mơ phai vàng ngăn ngắt chia ly?
Anh cô độc giữa không gian quán khách
Vàng thu tâm bay từng lá tình si.

Anh rót hồn vào sông thu tương tư
Cây lá lặng im thương nhớ đôi bờ
Cây lá guộc gầy giơ bàn tay đói.
Anh một mình hứng lá trút rừng thưa

Vườn kỷ niệm, bướm mơ màng hôn gió
Tóc hương xưa ôi mắt biếc môi mềm!
Xưa em hát ru hồn thu quyến rũ,
Giọt dương cầm xanh anh uống ngọt tay em.

Mùa thu đi, mùa thu chết trong tim.
Đường Ảo hoa bay, em hỡi, biết đâu tìm!
Anh lặng nhìn tuyết xa hàng thế giới
Vòng tay ôm sương khói tưởng hình em!

Đêm trăng vàng thu tương tư,em ơi!
Hồn anh đan sao tình ái kín trời.
Mênh mông sông Ngân, không cầu vồng Ô Thước
Khóc mong chờ: ngàn giọt lệ thu rơi…

 

Trần Thoại Nguyên