Tình Yêu Hoa Thiên Sứ

 
 

Trên đỉnh linh hồn anh
Có nhành Hoa Thiên sứ!
Anh thường hay tâm sự
Cùng hoa, người anh yêu.
Ôi! Xanh sớm lam chiều
Từng vàng khuya tĩnh mịch
Anh không thể giải thích
Vì sao anh yêu Em?
Vì sao anh yêu Em?

Hoa Thiên Sứ lặng im
Khẻ lay mình trong nắng.
Đóa hồn Em trong trắng
Giữa vũ trụ êm đềm
Hoa Thiên Sứ lặng im
Khẻ lay mình trong gió
Tình yêu là mệnh số
Duyên tiền định nhiệm màu
Anh sụp lạy trăng sao
Lòng yêu Em câm lặng!

Hoa Thiên Sứ nở trắng
Đóa hồn anh chơi vơi
Giữa hư huyễn đất trời
Mây ảo hóa ngũ sắc.
Anh yêu Em khoảnh khắc
Ngất ngứ cả thiên thu.
Trái tim anh đui mù
Trái tim anh rớm máu
Mà Em nào có thấu!

Hoa Thiên Sứ,Em ơi!
Ôi! dao sắc lưỡi đời
Cắt lìa cành Thiên Sứ.
Hồn anh giông bão tố
Gió xé lòng nát tan!
Mây sầu phủ thế gian
Lòng anh thành nấm mộ
Chôn tình Em nghìn đời
Hoa Thiên Sứ, Em ơi!

Hoa Thiên Sứ yêu ơi!

 

Trần Thoại Nguyên