Cám Ơn Đời, Ta Thấy Một Dòng Yêu

 
 

Bước đi về trên thời gian chếch choáng
Ta nghe ta thở lấy phút tương phùng
Ánh thanh xuân trở lại dáng chập chùng
Giữa môi cười rạng rỡ rót vào tim

Tháng năm trôi bao phai mòn thân xác
Chút lòng riêng trổi lại khúc giao hòa
Trời đất cũ trong lưu đày ngỡ xóa
Ấm nồng nàn men sống dậy trời yêu

Người trở lại nghênh ngang tình du mục
Thắm ngang đời chảy xiết một trời thương
Bến bờ xưa một lần trôi hoài tưởng
Rửa hồn trong mầu nhiệm một dòng yêu

Cám ơn nhé nơi cội nguồn dấu ái !…

 

Vương Anh Đào

(Ngày anh Tuệ trở về mái nhà xưa)