Có Là Mưa Rơi


 
 

Người ơi,
Kẻ viễn xứ
Thích mộng du.
Khi anh đến,
Hong lại ngọn lửa hồng ngày cũ
Em bỗng là mưa rơi,
Đưa ta vào nơi chốn ảo hư.
Giọt mưa trong đêm
Rơi nhẹ lưa thưa
Đã vở tràn thương nhớ
Một biển xanh mênh mông vời vợi...
Tiếng chuông trong gió
Lồng lộng hương buồn thăm thẳm ngàn dâu.
Chuông nguyện rung rinh
Thấm đẫm hồn xa
Tiếng mưa trong đêm
Thiết tha gào thét
Chạm vào góc kín cuộc đời
Òa vở một bóng ma
Chuông vang vọng
Thinh không
Chuông gọi mời réo rắt
Nếu mưa rơi rơi về nẻo ấy
Hãy rửa dùm ai tàn phai đôi mắt
Lòng bất chợt nghe vọng về hơi thở
Cõi thanh xuân vẽ mộng bên người
Sẽ chỉ là ngàn sóng xa khơi
Ngân vọng đời đời...
Người hỡi!

 

Vương Anh Đào