Hồn Lặng

 
 

“Áo nhàu lụa cũ phấn son
Đường xa tắt lối lệ còn thẩn thơ
Trà xanh đổ bước đường mơ
Tìm linh hồn đã phai mờ dấu chân…”

Em lặng im lìm nơi bóng đêm
Nghe hồn ngân nhẹ vọng xa xăm
Thì thầm trong gió thoảng lời em
Anh thở cùng ai mấy nỗi niềm

Anh gởi xôn xao biển sóng trào
Em nhớ anh cười lấp lánh ánh thơ
Lộng hồn em thầm xiết những hư hao
Anh tìm em mây trắng lạnh buồn

Bước ngẩn ngơ… em trôi về bến lạ
Thả lại bên anh …con đường im vắng
Ngọt ngào say đắm một vườn thơ
Nghe thu rơi…rơi chiếc lá cuối cùng

Anh…quay về gọi lại tiếng thu xưa
Em…chết điếng trong vòng xoay thương nhớ
Đã lỡ làng phai nhạt dấu tình thơ
Thì xem như em đã lỡ chuyến tàu anh

Đừng tiếc nhớ làm tim em quay quắt
Anh hãy để vào trong một góc hồn sâu…

Nhật ký Trầm Hương LX, 15/6/06

 

Vương Anh Đào